Nghe pháp thoại: TĐ:2440- Có thành kiến , vậy thì không có giác ngộ
TĐ:2440- Có thành kiến , vậy thì không có giác ngộ
Danh sách phát
Chủ giảng: Lão Pháp Sư Tịnh Không
Tịnh Độ Đại Kinh Giải Diễn Nghĩa
[Tinh Hoa Khai Thị 菁華開示 ] Trích đoạn:02-039-460
Thời gian từ: 01h32:54:07 – 01h45:18:17
Bài giảng Việt Ngữ Download MP3 – MP4 & DivX
Nguồn Hoa Ngữ:
Chủ giảng: Lão Pháp Sư Tịnh Không
Tịnh Độ Đại Kinh Giải Diễn Nghĩa
[Tinh Hoa Khai Thị 菁華開示 ]
Mục lục: Phân khoa Trích đoạn:
1/ Phương Pháp Tu Trì
2/ Khuyên Tín Nhân Quả
3/ Phật Học Vấn Đáp
4/ Phật Đà Giáo Dục
02-039- 001 ~ 0144 cộng 999 tập :
02-039- 145 ~ 0270 cộng 995 tập :
02-039- 271 ~ 0409 cộng 1000 tập :
02-039- 410 ~ 0552 cộng 996 tập :
02-039- 553 ~ 0597 cộng 323 tập :
Nam Mô A Di Đà Phật.
Kính thưa các vị đồng tu.
Trang Tịnh Độ Pháp Âm này được thành lập trên cơ sở của trang youtube ChieuQuang.
Sau khi trang youtube của ChieuQuang bị kẻ xấu “gắn cờ” đánh sập,
theo lời đề nghị của một số Phật tử đã có kinh nghiệm bị đánh sập trước đó,
ChieuQuang đã đăng ký với đối tác POPS của youtube để được bảo vệ.
Đồng thời, POPS cũng sẽ chen vào một ít quảng cáo (nếu không thích,
quý đồng tu có thể bấm vào nút tắt khi quảng cáo hiện ra).
Kính mong quý đồng tu hoan hỷ.
Nam Mô Tồi Tà Phụ Chánh Hộ Pháp Chư Tôn Bồ-tát Ma-ha-tát.
tinh do phap am,phap am tinh do,tịnh độ kinh,amitabha,tịnh độ đại kinh,pháp sư tịnh không,tây phương cực lạc,kinh hoa nghiêm,kinh vo luong tho,tịnh độ,đạo phật,bài giảng,pháp thoại,phat giao,phật dạy,thuyết pháp,thuyet phap hay,bài giảng hay,bài giảng phật giáo,phật pháp,phật thuyết,truyện phật giáo,tìm hiểu phật giáo,nam mô a di đà phật,buddhism,buddha,buddhist,loi phat day
Xem thêm: https://www.thuyetphap.net/thuyet-phap
Mộ Đạo viết
A di đà phật.
Phuong Thuy viết
A Di Đà Phật a Di Đà Phật con nguyện tất cả chúng sanh đồng kính niệm Di Đà đồng cầu sanh về cõi cực lạc a Di Đà Phật con nguyện tất cả chúng sanh đồng kính niệm Di Đà đồng cầu sanh về cõi cực lạc a Di Đà Phật a Di Đà Phật a Di Đà Phật a Di Đà Phật a Di Đà Phật a Di Đà Phật a Di Đà Phật a Di Đà Phật a Di Đà Phật a Di Đà Phật a Di Đà Phật a Di Đà Phật a Di Đà Phật a Di Đà Phật
Hoa Duong viết
Nam mô ADi Đà phật🙏🙏🙏
Mang Pham viết
A DI ĐÀ PHẬT
Trang Lien viết
CÓ THÀNH KIẾN, VẬY THÌ KHÔNG CÓ GIÁC NGỘ
Tiếp theo bên dưới giảng về Bát Thánh Đạo, Thánh Đạo chỉ Bát Thánh Đạo, còn gọi là Bát Chánh Đạo. Chúng ta đọc trước một lượt những danh từ thuật ngữ này, thứ nhất "chánh kiến", hai "chánh tư duy", ba "chánh ngữ", bốn "chánh nghiệp", năm "chánh mạng", sáu "chánh tinh tấn", bảy "chánh niệm", tám "chánh định", tám loại. Chỗ này rất hay, Hoàng Niệm Tổ đã chú thích rõ ràng. Trong Di Đà Sớ Sao nói, nghĩa là Đại sư Liên Trì nói, Bát Chánh Đạo này là trong Di Đà Sớ Sao, thứ nhất "chánh kiến", trong Tạp Tập nói, Liên Trì Đại sư trích dẫn tư tưởng trong Tạp Tập, "Nhược giác chi thời, sở đắc chân giác, dĩ huệ an lập, đế lý phân minh, vô hữu thác mậu cố", đây là "chánh kiến", mới bắt đầu nói với chúng ta về "giác chi". "Giác chi" là Thất giác chi. Phải biết vận dụng Thất giác chi, mỗi ngày từng giờ từng phút đều dùng nó, đều không rời xa nó, nó có thể giúp chúng ta. Trong này quan trọng nhất là chữ "giác" này. "Giác" là gì? Là "trực giác". Trong Đại thừa thường nói: "Lìa tâm ý thức", sáu căn tiếp xúc với cảnh giới sáu trần không phân biệt, không chấp trước, không khởi tâm, không động niệm. Điều này quá thâm sâu, không dễ làm được. Chúng ta học bằng cách nào? Bắt đầu từ không chấp trước. Không thực hành được "không chấp trước", "không phân biệt", không thực hành được nhưng phải cố gắng giảm bớt thành phần chấp trước, phân biệt. "Trực giác" tương đương từ "khách quan" mà hiện nay chúng ta nói. Không nên có thành kiến mới có thể giác. Có thành kiến "tôi nghĩ như thế như thế" thì giác sẽ không còn, Thất giác chi tự nhiên biến mất.
Trong Kinh Đại thừa thường nói, chư vị Cổ đức thường nói: "Lìa tâm ý thức tham". Tham thiền. "Tham" là gì? Nhà Phật nói "tham cứu", vì sao không gọi là "nghiên cứu"? Nghiên cứu là dùng tâm ý thức, tham cứu không dùng tâm ý thức. Tâm là gì? Là vọng tưởng. Như trong Xả Giác Chi nói: "Nghĩ trước, nghĩ sau, nghĩ quá khứ, nghĩ vị lai đều là vọng tưởng". Trong lúc dụng công hoặc là khi nghiên cứu kinh điển, chúng ta nghĩ quá khứ, nghĩ vị lai, đây là việc thường xảy ra, như vậy là sai, dùng tâm phân biệt, dùng tâm chấp trước là sai. Học như vậy, quý vị chỉ học được Phật pháp thường thức, không khai trí tuệ được. Vì sao? Dùng tâm sai, quý vị dùng vọng tâm, dùng vọng tâm nghe kinh Phật. Phật là dùng chân tâm hiển lộ ra, chúng ta dùng vọng tâm, dùng tâm khác với Ngài, nên nhiều nhất quý vị chỉ đạt được Phật pháp thường thức chứ không đạt được trí tuệ. Đây là chỗ khó của Phật pháp, quả thật rất khó. Lìa tâm ý thức gọi là "tham", nghĩa là không dùng thức thứ tám. Thức thứ tám chính là nói trước sau, vì chủng tử A-lại-da rơi vào thức thứ tám. Con người có thể nhớ được quá khứ là nhờ chủng tử trong thức thứ tám, thức thứ tám giống như kho tư liệu vậy. Thức thứ sáu là phân biệt, thức thứ bảy là chấp trước. Xả thức nghĩa là không chấp trước, không phân biệt, không khởi tâm, không động niệm, là không nghĩ trước, không nghĩ sau, tôi nói như vậy mọi người sẽ dễ hiểu. Đây là gì? Đây gọi là trực giác.
Chư Phật, Như Lai giảng kinh là dùng trực giác, không có trước sau, không có phân biệt, không có chấp trước. Nên chúng ta phải biết Đức Phật đã nói ra những kinh điển như thế nào? Ngài không tư duy. Không như chúng ta, muốn giảng điều gì đều phải chuẩn bị, viết tài liệu, viết đại cương. Các Ngài không có, các Ngài không chuẩn bị, hoàn toàn là trực giác, hoàn toàn là trí tuệ trong tự tánh hiển lộ ra, hoàn toàn không liên quan đến A-lại-da. Nên biết kinh Phật đã nói ra như vậy nên những gì Ngài nói là thật, từ chân tâm hiển lộ ra, chân ngôn, Mật tông gọi là chân ngôn. Tất cả kinh mà Đức Phật nói trong suốt 49 năm là chân ngôn, không phải giả. Vì sao vậy? Ngài không qua A-lại-da. Thông qua tâm ý thức không phải là chân ngôn. Không phải chân ngôn vậy là gì? Không phải chân ngôn là vọng ngôn. Chúng ta lãnh hội sâu sắc mới có thể dần dần hiểu rõ ràng minh bạch, Ngài nói là chân thật ngữ. Trong Kinh Kim Cang nói: "Như Lai thị chân ngữ giả, thật ngữ giả, như ngữ giả". "Như" hoàn toàn là chân tướng sự thật, không phải ý mình, bản thân không khởi tâm, không động niệm. Thế nên, chúng ta phải lìa tâm ý thức mới hiểu được ý trong kinh Phật dạy. Vì sao vậy? Phải dùng tâm giống như tâm Phật, Phật dùng chân tâm. Chúng ta dùng vọng tâm, giảng như thế nào, đọc như thế nào cũng không hiểu, suy nghĩ nghĩa của nó, càng nghĩ càng sai.
Vì sao các bậc Cổ đức chú giải kinh này, chú rất nhiều, đều không giống nhau? Điều này chứng minh các bậc Cổ đức xưa nay chưa thành Phật, nếu thành Phật thì tất cả đều giống nhau. Chưa thành Phật, như người mù rờ voi nhưng đích thực họ lãnh hội được một bộ phận, không lãnh hội sai. Kinh Phật giảng, ý nghĩa trong câu nói rất viên mãn, rất phong phú. Những điều họ lãnh hội không sai, nhưng không hoàn chỉnh. Chú giải này ưu điểm ở đâu? Tập đại thành các chú giải của chư vị Cổ đức xưa nay, khiến mỗi người chúng ta đều xem được những điều hay, có ưu điểm này. Tất cả đều nhìn thấy, hợp lại, ấn tượng hoàn chỉnh hơn, ưu điểm là quảng học đa văn, nhưng không thể có thành kiến, có thành kiến rất phiền phức. Có thành kiến chúng ta sẽ bị nó hại. Không có thành kiến, khi đối đãi bình đẳng chúng ta có thể đạt được lợi ích từ nó, giúp chúng ta khai trí tuệ.